Thứ Sáu, 29 tháng 6, 2018

Thiên môn , tóc tiên leo, thiên môn đông, co sin sương (Thái), sùa sú tùng (H’mông), mằn săm (Tày), đù mào siam (Dao).




MÔ TẢ:
Cây nhỏ, leo, sống nhiều năm. Rễ củ mập. Thân có gai ở các mấu. Lá do cành nhỏ biến đổi gọi là diệp chi, hình lưỡi liềm, mọc so le hay mọc vòng, mặt cắt có 3 góc. Hoa nhỏ màu trắng, mọc 1 - 3 cái ở kẽ lá. Quả mọng hình cầu, màu lục nhạt sau chuyển ngà vàng rồi màu trắng.

Hạt màu đen.
MÙA HOA QUẢ:
Hoa: Tháng 5 - 7; Quả: Tháng 8 - 10.
PHÂN BỔ:
Cây mọc tự nhiên ở vùng núi đá vôi và vùng rú bụi, ven biển. Đã được trồng ở một số nơi để làm thuốc và làm cảnh..
BỘ PHẬN DÙNG:
Rễ củ. Thu hái vào mùa thu đông. Ngâm nước hoặc đồ chín. Phơi khô. Khi dùng, bỏ lõi, tẩm rượu, sấy khô.
THÀNH PHẦN HÓA HỌC:
Rễ củ chứa asparagin, chất nhầy, tinh bột và đường.
CÔNG DỤNG:
Thuốc bổ, long đờm, lợi tiểu. Chữa ho lâu ngày, ho ra máu, khô cổ, sốt, bí tiểu tiện,
đại tiện táo bón. Còn chữa suy nhược thần kinh. Ngày 8 - 16g dạng thuốc sắc,
cao, rượu thuốc hoặc dạng Sirô. Thường phối hợp với đảng sâm, thục địa làm
thuốc bổ.